Tự Do Ngôn Luận cho VN

July 28, 2008

Trần Anh Kim: Phải Xổ!

Filed under: dân chủ,tự do,Vietnam — tdnl @ 4:33 am
Tags: , , , ,

Kết thúc chiến tranh, những ông quan cách mạng vào Nam tận mắt chứng kiến: Mỹ để lại ở miền Nam Việt Nam khối tài sản khổng lồ. Khi tiếp quản, cố Tổng bí thư Lê Duẩn dõng dạc tuyên bố: “Tổ Quốc ta đã vĩnh viễn độc lập tự do, non sông đất nước đã thu về một mối, trong vòng 15 đến 20 năm sau không có kẻ thù nào giám động đến chúng ta, Sài Gòn là hòn ngọc Viễn Đông, nền kinh tế miền Nam gấp 20 lần Thái Lan…“. Sau đó, nguyên Chủ tịch Hội Đồng Bộ Trưởng Đỗ Mười được Bộ Chính trị phân công chỉ huy một Trung Đoàn đặc công vào Nam làm nhiiệm vụ cải tạo công thương, trước mắt là diệt Tư Sản, Tư Sản mại bản. Hoàn thành nhiệm vụ, ông kể lại trình tự quá trình đánh Tư Sản Miền Nam. Chúng tôi được nghe toàn văn cuộc nói chuyện qua băng ghi âm, ông nói: “Chúng nó rất giầu, giầu ngoài sự tưởng tượng của chúng ta, không phải chúng nó là triệu phú mà chúng nó là tỷ phú, là siêu tỷ phú…“. Được tiếp thu sản phẩm của nền kinh tế thị trường, các quan Cộng Sản hoa mắt và nhiều ông nói: “Nay mai miền Bắc sẽ trở thành các khu công nghiệp, miền Nam là vựa lúa, chỉ cần lúa trời cũng đủ nuôi sống dân tộc…“.

Ngày ấy còn trẻ, được nghe những lời đường mật, tôi cứ hy vọng một ngày không xa, của cải sẽ “tuôn ra ào ào như không khí” và cảnh “làm theo lăng lực, hưởng theo nhu cầu” đã cận kề. Được như vậy cũng bõ những năm tháng lăn lộn chịu đựng đầy rẫy khó khăn, gian khổ, ác liệt… suốt mười năm ở chiến trường miền trung khói lửa. Chờ mãi, chờ mãi cuộc sống “vinh hoa” do Cộng Sản Việt Nam tuyên truyền không thấy nhưng những cảnh cơ hàn càng ngày, càng đè nặng. Mười hai năm lăn lộn ở biên giới phía Bắc để được hưởng cái cảnh “bát canh toàn quốc, nước nắm đại dương”. Những khó khăn gian khổ trên không làm nản lòng những người lính chiến ngoài mặt trận bởi: Ai cũng tin tưởng ở hậu phương chính quyền toàn là những cán bộ, đảng viên mô phạm, trong sạch, vững mạnh, hết lòng vì dân….

Năm 1988, từ biên giới phía Bắc, tôi được điều về làm công tác quân sự địa phương. Tiếp xúc với chính quyền, lúc đó mới biết những cán bộ địa phương mục ruỗng, thối nát… ngoài sự tưởng tượng của tôi. Nghịch lý mà những người dân bình thường cũng nhận ra đó là:

– Thời bình, những thanh niên trai tráng trong lực lượng vũ trang đều được tuyển chọn rất kỹ lưỡng, chu đáo kể cả trình độ học vấn, hình thức, dáng người…. Song chính quyền địa phương phần lớn tuyển chọn cán bộ từ nguồn tự vệ, cờ đỏ, coi chợ, kém học vấn, vô văn hoá… đưa lên làm ông nọ, bà kia (!). Những chiến sỹ hoàn thành nhiệm vụ ở mặt trận trở về (trừ loại con ông, cháu cha) nếu may mắn được cử tham gia chính quyền nhưng đều dưới chướng của lũ cờ đỏ, coi chợ… (!). Nghe theo bọn chúng còn kiếm được miếng nuôi thân. Nếu sống đúng bản chất người lính, chỉ ngày một, ngày hai là bị loại. Chất của chính quyền là hàng chợ nên bọn chúng hành xử với nhân dân cũng theo kiểu kẻ chợ. Mặt khác được đảng thao túng, cho phép kết bè, kéo cánh (gọi là tạo ê kíp làm việc) nên chính quyền càng ngày càng thối nát, mục ruỗng…. Bọn chúng thoả sức ăn cắp, ăn cướp… làm giầu trên mồ hôi, xương máu của nhân dân, nhất là thời kỳ “đổi mới”. Hố ngăn cách giữa chính quyền với nhân dân phát sinh từ đó. Điều hiểm nhiên là: chính quyền 100% là đảng viên không một cán bộ nào ngoài đảng nên chính quyền mục ruỗng, thối nát… cũng có nghĩa là đảng mục ruỗng, thối nát… (!)

– Việt Nam trên 70% là nông dân, sản phẩm người nông dân làm ra chủ yếu là lúa, cà phê, ca cao, hồ tiêu, hạt điều, cá tra, cá ba sa… đều là những mặt hàng xuất khẩu có tiếng trên thế giới, nhưng vẫn bị ép giá. Rõ ràng những sản phẩm quý báu của nông dân không những góp phần nuôi sống xã hội mà còn thừa xuất khẩu, tiếng tăm đảng hưởng (!). Nhưng đảng đầu tư cho nông dân không đáng là bao. Tiền kêu gọi thế giới rót vào, đảng tập trung đầu tư cho công nghiệp, nhưng những sản phẩm do nền công nghiệp làm ra nông dân phải mua theo giá thị trường. Những năm gần đây, lợi dụng việc phát triển công nghiệp, đảng trắng trợn cướp ruộng, đất của nông dân, biến những cánh đồng màu mỡ thành các khu công nghiệp, khu đô thị, sân gôl…. Tưởng rằng người nông dân sẽ được đổi đời, song càng ngày, người nông dân càng lâm vào cảnh đường cùng không lối thoát. Lợi dụng cơ chế, cán bộ, đảng viên (những kẻ có chức, có quyền) cướp được của dân, không mấy chốc trở thành tư sản, địa chủ kếch sù, người nông dân chỉ biết đứng nhìn thở dài, ai oán !.

Trò chuyện với bạn tôi, anh nói: “Ông Kim ơi ! Tôi rất yêu Tổ Quốc ! nhưng tôi không thể yêu những con giun, con sán trong lòng Tổ Quốc được !“. Tôi nói với bạn tôi: Nếu đã phát hiện loài giun, sán đầu đen trong lòng Tổ Quốc thì dân tộc Việt Nam phải dùng liều thuốc xổ và liều thuốc xổ đó chính là phong trào: đấu tranh đòi dân chủ hoá đất nước theo phương châm đối thoại hoà bình, bất bạo động và muốn đất nước phát triển để sánh vai cùng các cường quốc năm châu thì phải hoà nhập với những phong trào tiến bộ chung của toàn cầu: đa nguyên, đa đảng... Loài giun, sán đầu đen hiện tại đã trở thành những con ký sinh trùng sống trong lòng Tổ Quốc. Hàng ngày, hàng giờ… chúng thi nhau hút máu, hút tuỷ Tổ Quốc làm đất nước tụt hậu đứng hạng bét các nước cùng khu vực. Theo báo “Tuổi Trẻ” thì: “Điển tổng các chỉ số của Việt Nam gần đây nhất là 3,17 so với bình quân của EAP là 6,61 (nơi điểm 10 là tốt nhất)… Việt Nam đứng sau các nước EAP ở tất cả 12 chỉ số phụ của KEI (đặc biệt là tỷ lệ giáo dục đai học hoặc cao đẳng, khi tỷ lệ học đại học, cao đẳng Việt Nam chỉ đạt 16% so với mức trung bình là 38% của EAP)”. Hình ảnh Tổ Quốc Việt Nam hiện nay là bụng ỏng, đít beo… đang cố lê thân không nổi vậy mà kẻ vô văn hoá vẫn nói lấy được là: “giữ vững và dương cao con đường độc lập tự chủ” (!).

Chúng ta những chiến sỹ Dân Chủ, những thành viên trong khối 8406, những người thực sự yêu nước, thương nòi…(kể cả trong và ngoài nước) phải tiếp tục vào cuộc mạnh mẽ hơn nữa làm cho liều thuốc Dân Chủ Hoá Đất Nước thực sự có hiệu lực. Phải tẩy bằng sạch loài giun, sán đầu đen để cứu Tổ Quốc thoát căn bệnh hiểm nghèo. Tẩy xong, nhân dân tập trung bồi bổ, tĩnh dưỡng… Tổ Quốc khoẻ mạnh, phấn đấu cùng bạn bè hoà nhịp chung với phong trào tiến bộ của các nước tiên tiến trên phạm vi toàn thế giới.

Loài giun, sán đầu đen chính là tập đoàn giặc nội xâm đã và đang cấu kết chặt chẽ với nhau phá hoại đất nước. Trách nhiệm của chúng ta (những chiến sỹ dân chủ, những thành viên trong khối 8406, những người thực sự yêu nước, thương nòi… cả trong và ngoài nước.) phải cùng nhau đoàn kết tạo thành liều thuốc hữu hiệu, quyết tẩy bằng sạch loài giun, sán đầu đen cứu Tổ Quốc Việt Nam đang có nguy cơ khủng hoảng trầm trọng trên mọi lĩnh vực và vẫn nằm trong tình trạng tụt hậu thảm thương !

Để cứu Tổ Quốc, cứu giống nòi chúng ta PHẢI XỔ !

Tự do – Dân chủ – Đoàn kết muôn năm !
Dân tộc Việt Nam bất diệt !
Tổ Quốc Việt Nam muôn năm !

Ngày 08 tháng 7 năm 2008
Trần Anh Kim
Uỷ viên Trung ương Đảng Dân Chủ Việt Nam.
Thành viên Ban điều hành khối 8406 tại miền Bắc.

Địa chỉ liên lạc:
Số nhà 502, phố Trần Hưng Đạo,Tp Thái Bình, tỉnh Thái Bình, Việt Nam.
Tel: 036642818 và mạng, bị tập đoàn giặc nội xâm cắt để bưng bít thông tin.
Mobile: 0936669296

Ghi chú
Lực lượng An ninh Nhân dân Việt Nam (trong đó có Thái Bình) cử lính bám và phát hiện tập đoàn giặc nội xâm ăn cắp, ăn cướp… của nhân dân thì không. Nhưng cử lính theo dõi và bám những người chống giặc nội xâm (trong đó có tôi) thì thường xuyên như thế đó (!) (xem ảnh, trong ảnh có 2 xe máy, 3 chiến sỹ An Ninh bám theo)

July 24, 2008

Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ – Cờ Truyền Thống Của Dân Tộc Việt Nam

Filed under: dân chủ,tự do,Vietnam — tdnl @ 6:56 am

Cờ vàng ba sọc đỏ không phải chỉ là cờ của nền Đệ nhất và Đệ nhị Cộng Hòa, mà đã có từ thời vua Thành Thái từ năm 1890 kéo dài 30 năm cho đến năm 1920 (1*). Đến thời Bảo Đại khi ông Trần Trọng Kim làm thủ tướng, cờ truyền thống nền vàng ba sọc đỏ đã được chính thức công nhận là quốc kỳ bằng sắc lệnh số 3 ngày 2/6/1948, do Thiếu Tướng Nguyễn Văn Xuân ký với tư cách thủ tướng chánh phủ lâm thời Quốc Gia Việt Nam lúc ấy (2*).

Cờ Việt nền vàng bắt nguồn từ truyền thống dân tộc Việt có từ thời Hai Bà Trưng, được cải tiến nhiều lần qua thời gian và cuối cùng có hình dạng nền vàng ba sọc đỏ như hiện nay. Để biểu lộ lòng yêu dân tộc và trung thành với truyền thống dân tộc Việt thì cờ của dân tộc Việt Nam phải có nền vàng.

Như vậy, cờ vàng ba sọc đỏ – đã có từ 118 năm trước (tính đến năm nay, 2008) – không phải chỉ là cờ của một chế độ hay một thể chế chính trị nào, mà là quốc kỳ truyền thống của dân tộc Việt Nam. Khi Việt Nam bị chia đôi thành hai miền Nam Bắc, các Chính phủ Miền Nam dưới thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, do trung thành với truyền thống dân tộc, đã dùng lá cờ vàng của dân tộc làm quốc kỳ. Dưới ngọn cờ biểu tượng cho chính nghĩa Tự Do này, tập thể dân quân miền Nam Việt Nam Cộng Hòa đã chiến đấu để tự vệ, chống lại cộng sản xâm lược từ miền Bắc vốn được Liên Sô và Trung Quốc đắc lực trợ giúp vũ khí và nhân sự.

Việt Sử là một lịch sử tranh đấu hào hùng, dai dẳng và kiên trì cho nền tự do, độc lập của toàn dân tộc khi bị giặc Hán cai trị hàng ngàn năm, bị giặc Tây đô hộ gần 100 năm, và hiện nay đang bị giặc nội xâm cộng sản toàn trị suốt mấy chục năm qua. Qua các cuộc tranh đấu cứu nước, cờ của dân tộc, dù thay đổi tùy thời đại, luôn luôn có nền màu vàng. Người Việt hải ngoại và các chiến sĩ tự do đang đấu tranh ở quốc nội coi Cờ Vàng là biểu tượng cho cuộc tranh đấu dành lại tự do, dân chủ và độc lập cho dân tộc Việt Nam. Vì thế, cờ vàng ba sọc đỏ minh nhiên là cờ chung của cả dân tộc Việt Nam và của những người Việt Nam đang theo đuổi lý tưởng tranh đấu cho tự do dân chủ.

Năm 1975, cộng sản miền Bắc đã cưỡng chiếm được Miền Nam bằng bạo lực tàn ác và những thủ đoạn chính trị gian xảo, nước Việt Nam được thống nhất dưới chế độ cộng sản độc tài hà khắc. Đảng cộng sản đã áp đặt người dân hai miền phải dùng lá cờ nền đỏ sao vàng. Nền đỏ là nền cờ của Đảng Cộng Sản Việt Nam cũng như của Đảng Cộng Sản Quốc Tế (với hình búa liềm). Nó hoàn toàn không có tính dân tộc hay tình tự dân tộc. Người Việt gọi là “cờ máu” rất đúng vì cờ này được xây dựng trên máu xương của hàng triệu người dân vô tội đã chết cách hết sức oan uổng. Thật vậy, dưới lá cờ này, người dân Việt Nam đã phải hy sinh quá nhiều xương máu một cách thê thảm, phí phạm và vô ích. Những lá cờ nền đỏ của các nước cộng sản đều có nhiều nét tương tự nhau: cờ Liên Sô có một sao đỏ và hình búa liềm, cờ Trung Cộng có 1 sao lớn 4 sao nhỏ màu vàng. Lá cờ CSVN có một sao lớn màu vàng y hệt như lá cờ của tỉnh Phúc Châu Trung Quốc. Nó chỉ có thể là cờ riêng của một chế độ CSVN, một chế độ độc tài tàn ác, đàn áp bóc lột nhân dân, tước đoạt mọi quyền của con người, kể cả quyền tự do tôn giáo và quyền căn bản nhất là quyền tự vệ trước sự đàn áp bóc lột của chế độ. Đó quả là một chế độ hoàn toàn ngược lại với ý chí và quyền lợi của dân chúng. Vì thế, cờ đỏ sao vàng của CSVN hoàn toàn không phải là cờ của dân tộc, trái lại, nó là lá cờ thù nghịch với dân tộc Việt Nam, thù nghịch với các tôn giáo, các tín đồ tôn giáo.

Không sống nổi dưới chế độ phi nhân này, trên 3 triệu người Việt đã phải vượt biên vượt biển tìm tự do, mang theo lá cờ vàng ba sọc đỏ thân yêu bắt nguồn từ truyền thống dân tộc. Kể từ đó, lá cờ này đã trở thành biểu tượng của Tự Do cho toàn thể khối người Việt tự do trên khắp thế giới.

Tóm lại, qua những trình bày trên, ta thấy cờ vàng là cờ truyền thống của dân tộc Việt Nam, vì dân tộc Việt Nam từ ngàn xưa đã chọn màu cờ vàng là cờ của quốc gia dân tộc. Trung thành với truyền thống đó, cờ vàng ba sọc đỏ chính là cờ truyền thống của dân tộc Việt Nam, chứ không phải của riêng một thể chế nào.

Tôi rất lấy làm lạ khi thấy nhiều người từ trong nước ra hải ngoại – kể cả những tu sĩ, những chức sắc cao cấp nhất, trí thức nhất trong các tôn giáo – lại tỏ thái độ tránh né lá cờ Tự Do, lá cờ truyền thống của dân tộc đã tồn tại từ 118 năm nay. Tại sao? Tại sao khi đến với đồng bào hải ngoại thân thương ruột thịt, họ lại tỏ ra e ngại, tránh né, thậm chí xúc phạm đến biểu tượng mà người Việt hải ngoại hết sức trân quý, yêu thương, cũng là biểu tượng cho Tự Do Dân Chủ, một nhu cầu tối yếu mà chính người trong nước đang khao khát nhưng chưa có? Phải chăng họ e sợ khi trở về nước sẽ bị công an trong nước bắt bẻ, hành tội một cách phi lý? Là người trí thức, có khả năng ăn nói mạnh mẽ và lý luận cao hơn người thường, lẽ nào họ lại không biết cách giải thích phân minh cho công an, cán bộ cộng sản hiểu rằng: lá cờ vàng ba sọc đỏ không chỉ là cờ của chế độ Việt Nam Cộng Hòa mà còn là cờ truyền thống của dân tộc, của lý tưởng tự do dân chủ của người Việt? Nếu CSVN đã công nhận người Việt hải ngoại là “khúc ruột ngàn dặm” của họ thì mặc nhiên họ đã công nhận biểu tượng hay lá cờ của “khúc ruột ngàn dặm” ấy rồi!

Các tu sĩ tôn giáo chắc chắn phải biết lá cờ nào là thù nghịch với tôn giáo, với niềm tin tôn giáo của họ. Họ phải biết lá cờ nào đã từng chủ trương tiêu diệt họ, hạn chế tự do tôn giáo của họ, và cờ nào là cờ đang tranh đấu cho chính họ để họ được tự do hành đạo chứ! Chẳng lẽ họ không phân biệt được cờ nào là bạn, cờ nào là thù?

Biết bao thường dân nhỏ bé, thậm chí là “liễu yếu đào tơ”, tiếng nói ít sức mạnh và ít ảnh hưởng hơn họ rất nhiều, thế mà vẫn dám đứng thẳng lưng trước bạo quyền… Gương của những Lê thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Tiến Nam… là những người mới chỉ khoảng 30 tuổi đầu, đã dám đối đáp với bạo quyền với tất cả khí phách của mình, gương đó đang sờ sờ trước mắt họ! Lẽ nào đường đường là những “đấng”, những “ngài”, những “bậc” với tiếng nói “có gang có thép” – lại chấp nhận khom lưng, run sợ bạo quyền tới mức độ không dám hành xử theo lẽ phải, theo lương tâm mình? Lẽ nào lại sẵn sàng làm những điều trái với lương tâm, trái với chủ trương của đạo giáo mình, trái với những lời thề nguyền của mình trước những đấng thiêng liêng (3*) …?

Tôi xin chấm dứt bài này bằng nhận định xác đáng của Gs Nguyễn Ngọc Huy:

Hiện nay, quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ không còn được chánh thức dùng bên trong nước Việt Nam, nhưng mọi người Việt Nam ở quốc nội đều biết rằng nó là lá cờ tượng trưng cho nền độc lập và tự do của Tổ Quốc, chống lại chế độ cộng sản tàn ác, phi nhân và nô lệ ngoại bang. Bên ngoài Việt Nam, nó cũng được người ngoại quốc xem là biểu tượng của phía người Việt Nam chống lại chế độ cộng sản. Không biểu tượng nào khác có thể thay thế cờ vàng ba sọc đỏ về các mặt này. Vậy, việc tỏ lòng tôn trọng Quốc Kỳ nền vàng ba sọc đỏ và dùng nó một cách rộng rãi ở nơi nào có người quốc gia Việt Nam là một công cuộc đóng góp lớn vào việc giải phóng đất nước khỏi ách độc tài Cộng Sản” (4*).

Washington DC, ngày 21/7/2008
Nguyễn Chính Kết

__________________________
Chú Thích:

(1*) Tài liệu “Quốc Kỳ Việt Nam: Nguồn Gốc và Lẽ Chính Thống” của KS Nguyễn Đình Sài (http://lichsuviet.cjb.net/view_article.asp?id=301&cat=3) viết: “Năm 1890, nhà vua [=Thành Thái] xuống chiếu thay đổi quốc kỳ chữ Hán [của thời Đồng Khánh] bằng quốc kỳ mới. Lá cờ nền Vàng Ba Sọc Đỏ lần đầu tiên được cấu tạo và được dùng làm quốc kỳ”. (Note: những chữ trong ngặc móc […] là giải thích của người viết).

(2*) Cũng theo tài liệu trên.

(3*) Trong số những kinh do các vị chức sắc Công giáo đặt ra, kinh “Suy tôn Nữ vương Gia đình” thường được giáo dân đọc trước 1975 có một lời thề nguyền: “Gia đình con xin nguyền không theo thuyết Cộng Sản vô thần! ” Lẽ nào những người soạn ra, những người từng khuyến khích mọi người đọc kinh này lại chóng quên đến thế lời thề nguyền ấy?

(4*) Xem bài “Quốc Kỳ và Quốc Ca Việt Nam của Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy”, phần D (http://www.danviet.net/biensoan/print.asp?Article_ID=61), số 3 §2

Phụ lục:

Blog at WordPress.com.